Lòng ta trống lắm, lòng ta sụp/ Như túp nhà không, bốn vách xiêu/ Em chẳng cứu giùm, em bỏ mặc/ Mưa đưa ta đến bến đìu hiu.
Xa quê gọi cỏ nghe gần lắm/ Ta bỏ quê đi cỏ đợi về/ Này hương không chắt từ bùn đất/ Nào có thơm đầy kiếp nón mê.
Mưa hoa anh tặng em nhé/Để cho tình đời mãi xanh/Những giọt mưa hoa long lanh/Mang màu hồng tươi sắc thắm...
Bán cho anh bó rau này đi cưng / Rau muống ấy ngày ở rừng chẳng có.
Khi ta nghĩ về mẹ ta, ta thường nghĩ về biển cả / Ta thường nghĩ về quê hương, về Tổ quốc của mình...
Từ đất “Chín Rồng” cuối trời Tổ quốc / Tôi mơ về Hà Nội Thủ đô ta / Đất Thăng Long - Vàng ánh Đại La / Mơ viếng Bác
Không rực rỡ / Chẳng trang đài / Nhưng nhìn hoài không chán / Những năm tháng chiến tranh
Hoa mướp vẫn vàng bến sông ngày tôi trở lại / Hàng dừa nước lao xao những bàn tay vẫy / Con cá thòi lòi ngơ ngác - tuổi thơ tôi…